Khi con còn nhỏ, quen với cảm giác luôn có mẹ bên cạnh nhưng khi đó con đâu có biết rằng đó giai đoạn hạnh phúc và ấm áp nhất với con cho đến khi con trưởng thành và bước ra ngoài cuộc sống xã hội nhiều bon chen này. Lớn lên, con buộc phải xa mẹ để tìm cho mình những đam mê mới cũng như cuộc sống mới mà đương nhiên là sẽ không có sự hiện diện của mẹ bên cạnh. Con chỉ biết rằng ngay lúc này, ngay cái khoảnh khắc mà con đang có những khó khăn đang chờ phía trước thì con rất nhớ mẹ và con thèm cái cảm giác được nằm trong vòng tay của mẹ và được mẹ vỗ về để được ngủ môt giấc ngủ mà không có những lo lắng và suy nghĩ gì về mọi thứ xung quanh.
Mẹ ạ!Con vẫn nhớ có người nói với con rằng cuộc sống sau này khi có gia đình riêng sẽ khó khăn và có nhiều thứ phải lo lắm, nó sẽ không còn đơn giản như khi con đang chỉ có một mình, muốn làm mọi thứ mà mình đam mê và thích thú đâu, những khó khăn đó nó lại khác hẳn với những khó khăn khi con đang trải qua khi còn còn trẻ vì ít ra khi đó con đang làm những thứ con cho rằng thất bại cũng chẳng sao đâu, nó chỉ làm cho cái tuổi trẻ của con có thêm nhiều trải nghiệm hơn thôi nhưng rồi nếu trong cuộc sống gia đình con gặp khó khăn, con không được phép thất bại mà phải làm đủ mọi cách để nó tốt đẹp.
Con chẳng nghĩ được nhiều như vậy đâu mẹ ạ! Chuyện sau này con nghĩ hãy để sau này sẽ nếm trải được không mẹ, con chỉ biết rằng ngay bây giờ đây khi mà mọi việc con đang làm vì đam mê của con nó đã đang có những khó khăn gập ghềnh rồi mà chưa có chút thành quả gì để khoe với mẹ cả con lại muốn về bên mẹ lắm, để được bên mẹ và tâm sự cùng mẹ và đơn giản là chẳng phải suy nghĩ điều gì về cuộc sống bên ngoài kia.
Hơn thế nữa, con lại muốn phó mặc nó quá, muốn bỏ lại mọi thứ phía sau và trước mặt con là vòng tay của mẹ.
St.
Bình luận